Chính xác như lời lão ăn mày đã nói, sợi dây này chẳng phải kim, chẳng phải thủy, chẳng phải mộc, chẳng phải hỏa, cũng chẳng phải thổ, không mang thuộc tính Ngũ Hành.
Trong thiên địa vạn vật, tuyệt đại đa số đều nằm trong Ngũ Hành, từ một ngọn cây cọng cỏ, đến phi cầm tẩu thú, thậm chí phong vân lôi đình, đều có thuộc tính Ngũ Hành. Thứ không mang thuộc tính Ngũ Hành, đơn giản tựa như nói nó không phải vật chất vậy.
Nhưng với nhãn lực của lão ăn mày và Kế Duyên, thì không thể nhìn lầm được.
Đã dùng sợi dây này cột tranh chữ, vậy tranh chữ có lẽ cũng có chỗ đặc thù chăng?
Kế Duyên nghĩ vậy, bèn cầm lấy quyển trục bên cạnh, chậm rãi triển khai.
Bất quá, nội dung bên trong khiến Kế Duyên và lão ăn mày thất vọng. Đây là một bức tranh giang sơn, trên đó còn có lưu bút "Đại Tú Sơn Hà", thêm vào đó là danh tự người vẽ tranh Sở Trạch, chính là tên của lão Hoàng Đế. Hiển nhiên, bức tranh khó có khả năng có gì thần dị, trừ phi lão Hoàng Đế là một cao nhân mà ngay cả Kế Duyên và lão ăn mày cũng không nhìn thấu.
Kế Duyên lại một lần nữa dồn lực chú ý vào sợi tơ vàng nhỏ trong tay, rồi nhìn sang lão Hoàng Đế dò hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play