Kế Duyên chắp tay đáp lễ Cư Nguyên Tử, rồi hướng vào nội viện mở lời, "Cư Nguyên Tử đạo hữu, mời vào."
"Cung kính không bằng tuân mệnh!" Cư Nguyên Tử khách khí đáp lời, sau khi Tôn Nhã Nhã tránh người, liền bước vào trong viện. Tiểu nữ hài cũng cẩn thận đóng kỹ cửa lại.
Đến trước bàn đá trong nội viện, Cư Nguyên Tử liền thấy bút mực giấy nghiên cùng nét chữ của Tôn Nhã Nhã trên bàn. Nhìn nét chữ này, hai mắt lão không khỏi tỏa sáng.
"Chữ của bé con này rất có linh tính a!" Lão quay đầu nhìn thoáng qua Tôn Nhã Nhã vừa đóng cửa, rồi thấp giọng hỏi dò Kế Duyên, "Kế tiên sinh định thu nàng làm đồ?"
Kế Duyên lắc đầu, "Trước mắt ta chỉ dạy nàng luyện chữ thôi. Thế nhân thường nói tiên đồ tốt, nhưng tiên đồ tuy tốt, cũng không thể thập toàn thập mỹ. Thành hôn sinh con, giúp chồng dạy con, vẫn là kỳ vọng lớn nhất của Tôn gia đối với nàng."
Cư Nguyên Tử "Hắc hắc" cười một tiếng, "Nếu tiên sinh cảm thấy không tiện thu đồ, bé con này có thể vào cửa Ngọc Hoài Sơn ta. Ta, Cư Nguyên Tử, nguyện ý phá lệ thu thêm một đồ đệ!"
Kế Duyên nhìn Cư Nguyên Tử bằng đôi mắt xanh, thản nhiên buông một câu, "Ngươi nghĩ hay lắm!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT