Ngoài miệng Kế Duyên nói muốn thất tín với người, nhưng vẻ mặt hắn lại chẳng hề có chút ảo não nào.
Tướng quân không nén nổi bèn đứng dậy khỏi vị trí, tiến đến trước mặt Liêu Chính Bảo, vỗ mạnh lên vai hắn, Liêu Chính Bảo cũng khẽ gật đầu đáp lại.
Kế Duyên vừa mân mê thanh Mộc Kiếm nhỏ trong tay, suy nghĩ một chút rồi nói với Liêu Chính Bảo:
"Mộc Kiếm là tín vật cha mẹ ngươi trao cho ta, ngươi cũng nên để lại chút gì đó cho cha mẹ, để họ biết rằng ngươi vẫn còn sống."
"Đúng đúng đúng, phải phải phải!"
Liêu Chính Bảo cẩn thận lấy hai chiếc phù bình an trong ngực ra, chồng lên nhau rồi lại cất vào, sau đó xoa xoa tay suy nghĩ xem nên đưa cho cha mẹ tín vật gì, nhưng nghĩ mãi vẫn không ra thứ gì vừa ý.
"Ta... ta cũng chẳng có gì đáng giá cả..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT