Đợi một hồi lâu, Doãn Trọng cuối cùng cũng thích ứng được với việc sống chung một phòng với con Hồ Ly biết nói chuyện, mà cảm giác mới lạ của trẻ con cũng nhanh chóng chiếm thế thượng phong.
Lúc này, hắn chẳng những không còn sợ Hồ Vân, mà còn kéo ghế ngồi cạnh Doãn Thanh, hướng Xích Hồ gần trong gang tấc với vẻ muốn sờ nhưng lại không dám.
Sau đó, Doãn Trọng hậu tri hậu giác chợt nhớ ra điều gì, bèn quay sang Doãn Thanh nói:
"Huynh trưởng, đệ nhớ khi còn bé huynh từng kể cho đệ mấy câu chuyện, nói huynh có bằng hữu trên núi, chính là nó sao?"
"Khi còn bé? Ngươi nói cứ như thể ngươi đã lớn lắm rồi vậy, tiểu tử thúi này!"
Doãn Thanh vừa cười vừa xoa nắn khuôn mặt nhỏ của Doãn Trọng.
"Trước kia ta đã nói rõ ràng rồi, chính là Tiểu Hồ Ly, tên là Hồ Vân, là người cùng ta chơi đùa, cùng nhau đi học, sao trí nhớ của đệ kém vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT