« Kiếm Ý Thiếp » kia, những chữ nhỏ ẩn chứa thần diệu thủ đoạn bẩm sinh, đôi khi ta không lưu tâm quan sát cũng dễ dàng bỏ qua. Cũng may ta đã quen thuộc, xem như khiến đám chữ nhỏ "không chỗ che thân".
Cư Nguyên Tử quả không hổ là Đại Chân Nhân tu hành bảy tám trăm năm của Ngọc Hoài Sơn, đạo hạnh cao thâm, chỉ kém lão ăn mày năm xưa một chút. Hắn mơ hồ cảm nhận được những chữ nhỏ đang nhìn chăm chú.
Hắn nhíu mày nhìn lên cây táo, sau khi tường tận quan sát lại có chút không xác định, tựa hồ chỉ là ảo giác. Nhưng tu vi của Cư Nguyên Tử đã đạt đến cảnh giới này, không còn tồn tại loại thuyết pháp "ảo giác" kia.
Sau đó, hắn tự tìm cho mình một lời giải thích hợp lý, cảm thấy có lẽ do cây táo này vốn dĩ không tầm thường. Nghe nói nó đã sinh ra linh tuệ, dù chưa ngưng tụ thành Tinh Linh, nhưng dù sao cũng là cây táo của Cư An Tiểu Các, khẳng định bất phàm.
Vừa rồi, cái cảm giác bị nhìn chăm chú thoảng qua, hẳn là bắt nguồn từ cây táo này.
Dù sao, Cư Nguyên Tử không hỏi, ta coi như không thấy, không phân biệt già trẻ, rót cho mỗi người một chén nước trà nóng hổi.
Khi rót trà, ta cũng quan sát những người này. Cư Nguyên Tử và Cừu Phong thì không nói, Dương Minh Chân Nhân ta gặp lần đầu, phát hiện vẻ ngoài nghiêm túc cứng nhắc, nhưng nhìn tình huống hai đồng tử năm xưa, hẳn là người bao che khuyết điểm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play