Tống Thế Xương bước chân vào Cư An Tiểu Các, vô thức liếc nhìn cái giếng nước trong nội viện, ký ức về những tà quỷ năm xưa lại ùa về. Sau đó, hắn mới hướng mắt đến thân cây táo trong sân.
"Cây táo này quanh năm linh khí hội tụ, linh phong vờn quanh, lại còn có thể gột rửa trọc khí. Xem ra, Cư An Tiểu Các của tiên sinh thật không đơn giản chút nào."
Kế Duyên khép cánh cửa viện, cười đáp lời: "Là do cây táo này không đơn giản, chứ không phải Cư An Tiểu Các của ta. Lão Thành Hoàng mời ngồi, ta và ngài vừa hay có thể cùng nhau ngắm trăng, thưởng rượu."
"Ha ha, Kế tiên sinh mời, Tống mỗ sao dám trái lệnh!"
Tống Thế Xương đứng trước bàn đá, đợi Kế Duyên cẩn thận đóng cửa viện rồi trở lại, mới tự nhiên ngồi xuống đối diện. Kế Duyên đã chu đáo chuẩn bị chén rượu cho Tống Thế Xương, rót đầy một chén Hoa Điêu Tửu màu hổ phách, hương thơm nồng đậm.
"Tống Thành Hoàng mời!""Kế tiên sinh mời!"
Sau khi cùng nhau cạn chén, cảm giác căng thẳng trong lòng Tống Thế Xương cũng tan biến. Kế Duyên vẫn là Kế Duyên năm nào, ngược lại chính hắn có chút câu nệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT