Đáng tiếc Ngưu Bá Thiên nghĩ hay thật, nhưng Lục Sơn Quân nào phải đèn đã cạn dầu.
Ngoài Lạc Khánh Thành, loại tiểu trang viên này bán được một hai trăm lượng đã là giá trên trời. Còn cái nồi lớn mấy trăm năm của lão Ngưu, bất luận thật giả, ngược lại cái nồi sắt kia tương đối bền chắc, thế mà vẫn còn nguyên vẹn.
Cho nên cuối cùng, khoản bồi thường tự nhiên khiến lão Ngưu vô cùng bất mãn, nhưng cũng không làm gì được Lục Sơn Quân.
Đêm đó, lấy lý do trang viên bị đánh hỏng, Lục Sơn Quân trực tiếp đề nghị mọi người đến khách sạn trong thành ở lại, vị trí ngay sát bên hoa phố Lạc Khánh.
Nếu không phải Kế Duyên ở đây, có thể trấn áp được Ngưu Bá Thiên, e rằng lão Ngưu này đã dám đề nghị ở ngay trên hoa phố, đằng nào ở đó cũng có khách sạn.
Đến tối, sau khi thưởng thức một bữa tối phong phú, Ngưu Bá Thiên, kẻ ban ngày còn sống mái với Lục Sơn Quân, giờ đã sớm quên đi đau đớn, vui vẻ hớn hở lấy cớ đi ra ngoài, quay đầu rẽ vào hoa phố hưởng lạc.
Thế nên trong khách sạn chỉ còn lại Kế Duyên, Lục Sơn Quân và Yến Phi. Người trước nghỉ ngơi trong phòng mình, hai người sau không hẹn mà cùng đi tới trước cửa phòng Kế Duyên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play