Kế Duyên, ở một mức độ nào đó, vẫn là người có chút tinh thần công bằng.
Năm đó cửu thiếu hiệp, hắn từng gặp Đỗ Hành, Lục Thừa Phong, Yến Phi và cả Lạc Ngưng Sương. Lan Ninh Khắc cũng là một trong cửu thiếu hiệp, gặp mặt trước một lần là điều nên làm.
Cho nên Kế Duyên cố ý bày ra ván cờ này, gặp Lan Ninh Khắc trước một lần, ít nhiều cũng vì chút tình cảm năm xưa. Nếu lần gặp này Kế Duyên thấy hắn thuận mắt, chưa chắc đã không làm gì đó. Nhúng tay vào mệnh lệnh của Lục Sơn Quân là không thể, nhưng với Lan Ninh Khắc, có lẽ đó lại là một cơ hội.
Mà thôi, giờ nói những điều này cũng vô ích. Kế Duyên đã gặp Lan Ninh Khắc, lại còn rất chán ghét hắn. Thôi thì xem tạo hóa của chính hắn vậy.
Nói lại chuyện khác, sau khi Kế Duyên rời đi, Lan Ninh Khắc mang theo người hầu, cảm thấy mất hứng mà rời đi.
Vốn có được một bức chữ đẹp, tâm tình cũng coi như tốt, kết quả trong bức chữ lại thêm hai câu châm chọc, chẳng khác nào ăn phải ruồi bọ, thật khó chịu.
Chốt lại là bức chữ này quả thực rất đẹp, dù hiện tại, nếu nói vứt bỏ thì vẫn có chút không nỡ, đúng là kiểu "gân gà". (ý nói thứ vô vị, bỏ thì tiếc, giữ lại chẳng có tác dụng)

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play