Kế Duyên vừa nói vừa hơi chắp tay, coi như đáp lễ Yến Phi.
So với năm đó khí thế hừng hực, hăng hái tuổi trẻ hiệp sĩ, Yến Phi bây giờ rõ ràng đã sớm rũ bỏ vẻ non nớt, thêm vào đó một phần tang thương cùng những thứ khác.
Theo Kế Duyên thấy, không cần nhìn cũng biết Yến Phi bây giờ, không chỉ bảo kiếm trên chuôi không còn tua rua, mà trong lòng, đoán chừng cũng vậy.
Nghe Kế Duyên nói vậy, Yến Phi không hề cảm thấy bị châm chọc hay mạo phạm, chỉ mỉm cười.
"Tiên sinh nhìn thấu triệt, tha hương ngộ cố tri, chúng ta không cần hàn huyên những chuyện phong cảnh vô vị kia nữa, đi thôi, trời sắp tối rồi. Trong vòng trăm dặm này không có tòa thành trấn thứ hai nào ra hồn, ta mời tiên sinh vào thành uống chén rượu."
Nói xong, Yến Phi rời khỏi đình, Kế Duyên cũng theo sau. Lúc đi ngang qua thi thể những người kia, Kế Duyên dừng lại một chút.
Thấy Kế Duyên dừng bước, Yến Phi cũng dừng lại phía trước, quay đầu nhìn hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT