Đêm mưa trên sườn núi, Ba Tử sau khi bình phục lại hơi thở gấp gáp của mình, bèn nói với Kế Duyên:
"Tiên sinh, nơi đó chính là Nam Vương Trại."
Kỳ thực, từ lúc rời khỏi hoang thôn, đi thăm dò chiến trường rồi đến sơn trại của đám phỉ đồ, toàn bộ quá trình tốn rất ít thời gian. Cho dù là đằng vân giá vũ, phi hành ở cự ly ngắn chắc chắn tốc độ sẽ không quá nhanh, lại thêm việc biết đường và lo ngại bay quá, chi bằng súc địa mà đi còn hiệu quả hơn.
Dù toàn bộ hành trình không cần Ba Tử tự mình chạy, thế nhưng trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, thân thể hắn cũng tiêu hao không ít, chủ yếu là bị kích thích về mặt tinh thần.
Kế Duyên nhìn về phía sơn trại tối đen như mực ở phía xa, Pháp Nhãn nhìn lại thấy hỏa khí vẫn còn dồi dào, nhưng hắn biết rõ đây chỉ là ảo ảnh. Bởi vì hỏa khí này không còn bốc lên, tựa như đám cháy bị dập tắt, sương mù chuyển từ đen thành trắng, nhìn thì có vẻ dồi dào nhưng kỳ thực đã lụi tàn.
Nắm lấy cổ áo Ba Tử, Kế Duyên nhảy vọt lên, giữa không trung dùng chân điểm nhẹ lên mưa gió, vượt qua mấy trăm trượng khoảng cách, trực tiếp đáp xuống bên trong Nam Vương Trại.
Toàn bộ trại im ắng, không một tiếng động, ngay cả những con ngựa trong chuồng cũng không hề nhúc nhích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play