Kế Duyên nhẹ nhàng nói với Trương Nhị câu này, sau đó cũng không quay đầu lại nữa. Chỉ một lát, tú bà ở phía sau vội vàng cầm quạt túm váy nhanh chóng đuổi theo. Vương Lập tự nhiên cũng theo sát từng bước. 
"Ai ui!!! Vị tiên sinh này, thân thể thật cường tráng, bước chân cũng rất nhẹ nhàng. Lúc nãy mới chỉ có đi vài bước mà ta đã không đuổi kịp rồi. Tiên sinh ơi, mặc dù cô nương Hồng Tú tạm thời đang đàn cho người khác, nhưng lúc này chắc hẳn cũng đã xong rồi. Ta nha, một lát liền sai người hỏi cho ngài ngay, ngài cứ vào trong thuyền ngồi uống trà trước ha ha ha..." 
Kế Duyên nhìn mụ tú bà một cái, rồi giả bộ tươi cười, khẽ gật đầu. 
"Được, làm phiền ngươi rồi." 
"Ấy ấy, không phiền, không phiền!" 
Tú bà làm ra dáng vẻ thản nhiên cười nói. Tần suất của phiến quạt tròn trong tay so với thường ngày nhanh hơn nhiều lần, thể hiện nội tâm bà ta đang rất kích động. 
Ở bên cạnh, Vương Lập rất tức thời không nói một câu nào, chỉ chầm chậm đi bên cạnh Kế Duyên. Gã nghĩ tới nghĩ lui, hình như vừa rồi mình cùng tú bà nói chuyện, hẳn là lão thần tiên cũng là nghe rõ rồi. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play