Sóng lớn dù cuồn cuộn đến đâu rồi cũng phải lặng, dư ba tan dần vào lòng sông.
Hồ Vân không trốn về thành, một phần vì ở trên bờ, hắn cảm thấy an toàn hơn đôi chút, phần khác vì cảm nhận được lão Quy tuy giận dữ nhưng trận sóng cả hung mãnh vừa rồi không hề nhằm vào hắn hay Đại Thanh Ngư.
Xích Hồ giờ đây chột dạ vô cùng, ít nhiều đã hiểu được những điều Kế tiên sinh giảng ở đài Ngắm Trăng trên Ngưu Khuê Sơn tuyệt đối phi thường thâm sâu khó lường. Có điều, hắn thật sự không nhớ được bao nhiêu, ngược lại, những lời Kế tiên sinh đối đáp với Lục Sơn Quân, hắn lại nhớ được một phần.
"Ngươi đừng giận, lần sau ta xem có thể hỏi lại Kế tiên sinh rồi nói cho ngươi nghe!"
Hồ Vân nói vậy càng khiến lão Quy thêm chán nản, nhưng ít ra cũng nguôi ngoai phần nào, lão lắc đầu nhìn Xích Hồ, giọng nhỏ dần:
"Pháp không thể truyền bừa, mọi sự có lẽ chỉ có lần này. Dù Kế tiên sinh có dễ tính, ngươi đi hỏi lại cũng không có kết quả. Nếu ngươi tu hành đến nơi, đối với pháp môn tiếp theo có chỗ không rõ mà đến hỏi, thì còn có vài phần khả năng..."
Lão Quy cúi đầu thở dài xuống mặt sông, giờ hắn cũng đã bình tĩnh lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT