Thuyền của lão hán này chạy trên khúc sông này mới được ba năm, nhưng đối với những truyền thuyết dân gian của dân kiếm sống trên sông nước thì không hề xa lạ. Vừa rồi nhìn thấy động tĩnh mặt sông cuộn sóng quanh thuyền, rất giống như truyền thuyết kể về những người chết đuối oan khuất hóa thành Thủy Công.
Lão lái đò rốt cuộc cũng là người có võ nghệ không tầm thường, rất nhanh liền định thần lại, hai ba bước vượt qua cột buồm, tiến vào khoang thuyền.
Bên kia, Hồ Vân đã ăn xong bát cơm với tốc độ cực nhanh, cá tươi hấp cùng gia vị thơm ngon đến mức nó không nỡ rời miệng, chỉ hận lão lái đò không phải đi giải quyết nỗi buồn, nay lại thấy lão trở về, đành phải trốn xuống gầm ghế, trong miệng còn mắc mấy cây xương cá nhỏ xíu giữa kẽ răng, đang dùng móng vuốt khều ra.
Kế Duyên đã sớm nghe được động tĩnh trong khoang thuyền, càng rõ ràng thứ ở dưới nước là gì, nay lại thấy lão hán kia sắc mặt khó coi vội vàng đi tới, liền thuận miệng hỏi một câu:
"Lão lái đò, đây là có chuyện gì?"
Lão hán đưa tay lên bàn cầm lấy bầu rượu Thiên Nhật Xuân, lắc lắc cảm thấy bên trong vẫn còn chút rượu, liền nói với Kế Duyên:
"Kế tiên sinh, còn có vị công tử này, dưới đáy sông có thể có chút đồ vật không sạch sẽ, bất quá các ngươi đừng sợ, đám người chạy thuyền chúng ta đều có phương pháp riêng, mặt dày xin tiên sinh thêm một chén rượu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT