Nghiêm chỉnh mà nói, trong số những người và sự việc Kế Duyên tiếp xúc suốt những năm qua, Thần y Tần Tử Chu của huyện Đức Viễn là một trong số ít người khiến hắn thật tâm kính nể.
Thái độ ham học hỏi, tinh thần nghiên cứu y đạo, y thuật cao siêu cùng y đức cao thượng, và cả tuổi thọ hiếm có của một phàm nhân trong thế giới này, đều để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng Kế Duyên.
Nếu như vừa rồi Kế Duyên không mải xem ngọc giản trong viện mà chậm nửa canh giờ ra ăn điểm tâm, thì đã không gặp được nam tử họ Lưu kia, càng không biết được tình hình hiện tại của Tần Tử Chu.
Nhưng giờ phút này đã biết, đối với một người đáng kính như Tần đại phu, Kế Duyên vẫn có ý định đến xem một chút.
Kế Duyên đi lại vội vàng, không đi về phía Thiên Ngưu Phường, mà đi thẳng ra hướng ngoại thành, chừng hơn một phút đã ra khỏi thành Ninh An huyện.
Ở ven một con đường nhỏ ngoài thành, Kế Duyên lấy ra một con hạc giấy từ trong ngực, khẽ vuốt hai lần rồi xếp lại cánh giấy, hạc giấy liền "sống" lại.
"Đi thôi!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT