Đợi Cừu Phong đi rồi, trong nội viện Cư An Tiểu Các, Doãn Thanh cùng Hồ Vân mới thả lỏng người.
Kế Duyên còn chưa có về, Doãn Thanh liền ra dáng một vị phu tử, lên giọng giáo huấn Hồ Vân:
"Ngươi xem lại ngươi đi, một con hồ ly mà suốt ngày la hét om sòm. Cũng may là ở chỗ Kế tiên sinh, chứ nếu ở nơi khác, người ta thấy một con hồ ly lại còn chạy nhảy bằng hai chân, đã thế còn biết nói chuyện, đầu tiên là sợ gần chết, sau đó hoàn hồn lại sẽ vác cuốc xẻng các thứ, tụ tập dân làng đến đánh chết ngươi!"
"Ngươi nói bậy! Hơn nữa ta có sợ bọn họ đâu? Móng vuốt với răng của ta lợi hại lắm đó!"
Hồ Vân gào lên một tiếng, khoa trương móng vuốt sắc bén, gân cổ cãi với Doãn Thanh.
"Ồ, lợi hại vậy sao? Thế sao chúng ta chạy khắp hang cùng ngõ hẻm, ngươi vừa thấy chó đã co rúm lại trên lưng ta?"
Doãn Thanh bĩu môi, nhìn Xích Hồ với ánh mắt đầy khinh khỉnh. Xích Hồ như mèo bị chọc giận, xù lông, nhe răng nanh, trông như muốn liều mạng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT