Giờ đây, cây táo lớn đã biết cách giấu nghề. Rất nhiều quả táo trên cây đều ẩn mình dưới tán lá sum suê, dù có nhìn kỹ cũng chỉ thấy được một phần nhỏ, số lượng thực tế cũng chẳng đáng là bao. Doãn Thanh mỗi lần đều phải trèo lên cây để đếm.
Hạ xuống năm quả một lần, đối với tổng lượng táo mà nói thì không phải là con số nhỏ, huống chi trong đó có hai quả mơ hồ có hỏa sắc lưu chuyển, đích thị là hỏa táo ban sơ.
Bất quá, sau một câu tức giận, tâm tình Doãn Thanh lập tức bị vui sướng thay thế. Hắn lần nữa nhìn về phía Xích Hồ đang dùng móng vuốt dụi mũi, dụi đầu ở bên kia.
"Tiểu Hồ Ly, bao nhiêu năm nay sao ngươi không tới thăm ta? Ta nhớ ngươi lắm!"
Doãn Thanh vừa nói vừa vội vàng giúp Xích Hồ nhặt những quả táo lớn còn đang nảy trên mặt đất, nếu để con chuột hoang hay mèo hoang nào tha đi thì đau lòng muốn chết.
Xích Hồ nghi hoặc, mờ mịt nhìn đỉnh đại thụ, sau đó nép sang một bên quan sát tỉ mỉ Doãn Thanh, lờ mờ nhận ra dáng vẻ của nam hài năm đó, lúc này mới thả lỏng không ít.
"Tới đây, tới bên này này, trước kia ngươi không phải thích nhất nằm trên bàn đá sao!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play