Kế Duyên nghiêng đầu nhìn "Sở Minh Tài" bên cạnh, nâng chén trà lên nhấp một ngụm.
"Thật là trùng hợp, mới vừa nhắc đến, lão Long này đã tới."
Nhìn sắc mặt khó coi của Sở Minh Tài cùng với luồng khí tức u ám toát ra, Kế Duyên dù là người chấp pháp, trong lòng cũng có cảm giác thoải mái khó hiểu.
"Đừng thấy lão Long này đã sống một ngàn năm, kỳ thật đôi khi vẫn rất nhỏ nhen. Nếu ta và Tôn Hạ ở đây uống trà mà không biết hắn, nhất định hắn sẽ ghi nhớ trong lòng. Lần trước thọ thần sinh nhật hắn, ta đã chịu thiệt thòi này, vẫn là nên gọi hắn một tiếng!"
Lời Kế Duyên nói cơ bản đều là sự thật, lại khiến Sở Minh Tài bên cạnh suýt chút nữa bóp nát chén trà, hết lần này tới lần khác nghẹn nửa ngày không thốt nên lời.
Không phải là không nghĩ ra được lý do đứng đắn để ngăn cản Kế Duyên gọi lão Long, mà là Sở Minh Tài hiện tại đã hiểu sâu sắc thế nào là "thế yếu hơn người".
Bất quá, Kế Duyên còn chưa nghĩ ra biện pháp thích hợp để nhắc nhở lão Long mình đang ở đây, liền phát hiện có gió mát mang theo hơi ẩm thổi tới. Kế Duyên vô thức đưa tay phải ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT