Sắc trời dần tối, lúc này để Hoàng Hưng Nghiệp và những người khác xuống núi là không thực tế.
Thanh Tùng đạo nhân lại xuống bếp làm đồ ăn, dùng nguyên liệu nấu ăn Tề Văn mua về cùng một vài thứ Hoàng Hưng Nghiệp mang đến, làm ra một bữa tối đủ cho mọi người cùng ăn.
Có lẽ vì tìm được Thanh Tùng đạo trưởng, Hoàng Hưng Nghiệp ở Vân Sơn Quán này có được cảm giác an toàn chưa từng có, nhất là sau khi thổ lộ hết vào buổi chiều, tâm tình cũng trở nên thoải mái hơn một phần.
Dạo gần đây ăn không biết vị, Hoàng Hưng Nghiệp đêm đó ăn không ít, còn nhỏ giọng rót mấy chén.
Còn vấn đề chỗ ở cũng dễ giải quyết, Kế Duyên trực tiếp nhường lại gian nhà của mình, bên trong trải rơm rạ phủ lên đủ cho sáu người ngủ, Hoàng Hưng Nghiệp cũng không phải loại người câu nệ chuyện không cùng giường với người thân.
Mà Kế Duyên tự nhiên là đến phòng của hai đạo nhân, cùng bọn họ ngủ chung giường.
Đợi mọi người đều ngủ say, trong phòng Tề Văn cũng đã ngủ say, phát ra tiếng hít thở đều đều, Thanh Tùng đạo nhân, người bất an nhất trong đám người, rốt cục không nhịn được, bắt đầu nhỏ giọng hỏi Kế Duyên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT