Thời gian trôi qua nhanh như chớp mắt, thoáng cái đã hết một canh giờ. Đoàn người vẫn chưa đến chân Yên Hà Phong, mà còn quanh quẩn trong Vân Sơn. So với lúc Tề Văn đến, tốc độ chậm hơn không chỉ một bậc.
Vân Sơn đối với Tề Văn mà nói đã sớm quen thuộc, nhưng với Hoàng Hưng Nghiệp lại là đường núi gập ghềnh, hiểm trở. Đối với bốn gã gia phó của hắn cũng chẳng dễ dàng gì, nhất là những lúc gánh đồ, chỉ có Lệ Miễn là đỡ hơn một chút.
Lệ Miễn dù sao cũng là võ giả, tuy không được coi là cao thủ giang hồ, nhưng ở vùng Đông Nhạc Huyện này cũng có chút tiếng tăm. Trong nha môn huyện, ngoài Huyện Úy ra thì không ai sánh được với Lệ Miễn, mấy tên Bộ đầu, Bộ khoái kia nếu không liều mạng thì cũng chẳng bằng được hắn.
Nhìn Tề Văn bước đi như bay phía trước, lại nhìn cái sọt đồ nặng trĩu trên lưng hắn, Lệ Miễn không khỏi cảm thán:
"Tiểu đạo trưởng này thật không biết võ công sao? Thể phách này, nói là quen đi đường núi thì cũng có chút khoa trương!"
Hoàng Hưng Nghiệp nhìn mấy gã người hầu gánh đồ, bốn người gánh hai gánh nặng. Giỏ dưới đòn gánh không lớn, có cái đựng gấm, có cái đựng rượu, có cái đựng bánh ngọt. Nếu xét về trọng lượng, hẳn là không bằng cái sọt của Tề Văn, bởi trong sọt của hắn nhét đầy thịt khô, trứng gà, bí đỏ, khoai sọ… toàn là những thứ nặng.
"Hô... Hô... Không kỳ lạ, không kỳ lạ, càng như vậy... Hô... Cái Vân Sơn Quán này, càng, càng chứng tỏ là đến đúng chỗ rồi... Hô..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play