Sở gia tuy bề ngoài không có ai làm quan trong triều, nhưng năng lực của họ ở kinh thành quả thực không thể xem thường. Bất quá, điều này cũng không khiến Kế Duyên hứng thú, y vẫn ngồi trên lầu các vừa đọc sách vừa ăn bánh bao.
Kế Duyên khi đọc sách mà ăn thì sẽ rất chậm, năm cái bánh bao, tráng hán bình thường chỉ cần bảy, tám miếng là xong, đến tay y lại càng đọc càng nhập tâm, ăn càng chậm hơn.
Mãi đến khi mặt trời lặn về tây, Kế Duyên đã lật xem gần hết bộ "Bách Phủ Thông Giám", thế mà trong tay vẫn còn một góc bánh bao, dường như đợi đọc xong sách mới ăn nốt.
Đọc xong câu cuối cùng, lật qua trang bìa thứ sáu của "Bách Phủ Thông Giám", Kế Duyên mới ném mẩu bánh bao còn lại vào miệng, thần thái không rõ là đang nhấm nháp vị bánh hay vị sách.
Tâm tính Kế Duyên bây giờ so với kiếp trước không thể nói là đại tướng đình đường, nhưng ít ra đã bình thản và kiên nhẫn hơn nhiều. Dù vậy, đôi lúc y vẫn hồi tưởng về mạng lưới điện thoại, phong tục tập quán các nơi, những sự tình trên mạng chỉ cần lướt qua hai lần là hiện ra.
Xuống lầu trả "Bách Phủ Thông Giám" về chỗ cũ, Kế Duyên trở lại lầu ba chuẩn bị đi ngủ. Bất quá, y ngủ không phải là ngủ thật, mà là mượn giấc ngủ để lĩnh ngộ dị thuật mượn được từ lão Long.
Đồ của lão Long tuy không phải tiên phủ chính tông, nhưng dù sao cũng là Chân Long, chỉ cần lão Long có hứng thú, có thời gian nghiên cứu, thế nào cũng có sản phẩm không tầm thường, như pháp quyết tiền thân của Bạch Lộc tiên thú, Kế Duyên sau khi hoàn thiện cảm thấy khá đặc sắc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT