Hiển nhiên Long Nữ cũng không rõ phụ thân mình làm cách nào đưa Kế Duyên đến thủy phủ, cho nên khi đưa Kế Duyên cùng ô bồng thuyền đến vị trí trên mặt sông, cũng chỉ cách thủy phủ về phía bắc hơn mười dặm.
Kế Duyên chèo thuyền, lấy ánh mắt mơ hồ nhìn quanh những dãy núi, thấy vùng ven sông tuyết phủ đầy đồng ruộng cùng rừng cây trắng xóa, dần dần ý thức được chính mình có lẽ còn cần phải chèo một đoạn đường thủy rất dài, mới có thể đến vị trí câu cá trước đó.
Không rõ ràng cụ thể đường dài bao nhiêu, Kế Duyên cũng chầm chậm tăng tốc độ chèo, kình lực tăng lên khiến thuyền đi nhanh hơn rất nhiều.
Kỳ thật, bình thường lão ngư dân cũng có thể đạt đến tốc độ hiện tại của Kế Duyên, đồng thời có thể duy trì trong một khoảng thời gian dài, chỉ là không thể giống Kế Duyên, cơ hồ không hao tổn chút khí lực nào mà vẫn liên tục duy trì.
Chèo thuyền du ngoạn, Kế Duyên cũng tận lực quan sát cảnh sắc ven bờ, thấy một màu trắng xóa, liền biết ba ngày trước trận "tuyết đầu mùa" kia hẳn là đã rơi rất lâu.
Giờ phút này, tốc độ thuyền nhỏ ước chừng tương đương với người thường chạy chậm, Kế Duyên đã đội lại thoa nón lá, cũng không vội tăng tốc lần hai, dù sao ở thủy phủ đã ăn nhiều đồ tốt, lại uống Long Tiên Hương, cảm giác có thể duy trì tốc độ chèo thuyền đến tận cuối Thông Thiên Giang.
Hơn nữa, có lẽ bởi vì quân cờ tồn tại, Kế Duyên có loại cảm giác, Doãn phu tử hẳn là còn chưa tới Trạng Nguyên Độ.
Chèo thuyền đến chạng vạng, ước chừng đã đi được bảy, tám mươi dặm đường thủy, vẫn không thấy Trạng Nguyên Độ, ngược lại thấy phía trước một chiếc lâu thuyền đang chậm rãi tiến lên.
Trời lạnh như thế mà ra khơi, cũng không biết có phải là ra vùng ven sông thưởng tuyết hay không.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT