Chạng vạng tối, bên trong Phượng Lai Lâu, tú bà mang theo nụ cười trên môi, liếc mắt quan sát dáng vẻ các cô nương trong lầu, nhiệt tình đón chào những vị khách quý tới đây.
Đột nhiên, mụ táy thấy bên ngoài lầu có ba vị khách nhân ăn mặc chỉnh tề bước vào. Trong đó, một người có bóng dáng quen thuộc đến lạ. Mụ táy chỉ kịp hít một hơi, ngay lập tức nhớ ra điều gì, vội vàng quạt cái quạt nhỏ với tần suất gấp đôi, bước nhanh xông ra ngoài.
"Ái chà chà, Ngưu gia! Ngài đã tới a! Ta còn tưởng ngài đã quên mất Phượng Lai Lâu này rồi chứ, lâu lắm không thấy ngài ghé thăm!"
Ngưu Bá Thiên thấy tú bà liếc mắt đã nhận ra mình, nhất thời cười ha hả, vô cùng sảng khoái.
"Ha ha ha ha ha... Tam Cô quả là tinh mắt, lão Ngưu ta đã nhiều năm không tới đây, không ngờ ngươi vẫn còn nhớ rõ ta!"
"A u, Ngưu gia cũng còn nhớ đến ta đây, ta nào dám quên ngài chứ. Không chỉ riêng mình ta đâu, Tiểu Thúy bọn họ cũng đều mong ngài lắm đó. Thường nói, ngoài Ngưu gia ra, ít có ai thật lòng thương tiếc các nàng!"
Ngưu Bá Thiên càng cười đến vui vẻ, liếc nhìn Lục Sơn Quân bên cạnh, rồi ngẩng đầu nhìn tấm biển Phượng Lai Lâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play