Thanh Phong Hiểu

Chuyển ngữ: «Mia»

Chương 1: “Người chơi La Phi Phi đạt điều kiện tham gia phiên bản thử nghiệm của trò chơi 《 Tiếu kinh nghi 》. ”

“Rầm!”

La Phi Phi nhanh chóng chạy vào phòng, trở tay khóa trái cửa, ngay lúc đó, “Quái vật” phía sau đấm mạnh một cái, cánh cửa bằng sắt phát ra tiếng vang lớn.

“Quái vật” vừa nãy đã đuổi theo La Phi Phi suốt dãy hành lang, suýt chút nữa đã bắt được cậu, thời điểm dựa lưng vào cửa, tâm can cậu cũng rung theo tiếng va chạm của cửa sắt. 

Cậu nhân viên công tác này, sao lại mạnh như vậy, không biết đau à? La Phi Phi kỳ quái nghĩ.

Đây là căn phòng cuối cùng của khu mật thất, ra khỏi đây là có thể thông quan.

Để gia tăng bầu không khí u ám, ánh sáng trong phòng rất mờ. 

Toàn bộ căn phòng được bố trí theo phong cách phương Tây, đối diện La Phi Phi có treo một tấm gương tròn. Nguồn sáng duy nhất trong phòng đang le lói trên chiếc bàn trước mặt cậu, ngọn nến bập bùng ánh lửa chiếu sáng một khoảng nhỏ trong phòng. 

Căn phòng tuy không lớn nhưng do xung quanh tối đen nên cậu không nhìn thấy gì. 

La Phi Phi bước đến trước gương mới phát hiện trước bàn còn có một chiếc ghế tròn, xem ra đây là bàn trang điểm.

Giá cắm nến không phải loại cố định, La Phi Phi cầm nến đi quanh phòng xem xét, dư quang thoáng qua, cậu chết lặng. 

Mặt.

Khắp nơi trong phòng, từ hai mặt tường cho đến trần nhà dán đầy vô số khuôn mặt. 

Biết rõ chúng là giả nhưng Lạc Phi Phi vẫn không khỏi rùng mình khi nhìn thấy cảnh tượng  quỷ dị thế này ngay tại đây. 

La Phi Phi siết chặt giá nến, tiến đến gần bức tường để nhìn rõ hơn, sau đó cậu thở phào nhẹ nhõm. 

Đó là một hàng mặt nạ hình người được xếp ngay ngắn nhưng trong bóng tối đột nhiên nhìn thấy chúng, thật sự có chút dọa người. 

Từng chiếc mặt nạ đều có biểu cảm cũng như hình dạng khác nhau, có nam có nữ có già có trẻ, hoặc khóc hoặc giận hoặc vui hoặc buồn. 

La Phi Phi trấn định lại tinh thần, cầm lấy chiếc mặt nạ gần nhất lên, trầm ngâm quan sát.

Đúng lúc này, trên bàn trang điểm có vật gì đó rơi xuống, âm thanh phát ra trong không gian yên tĩnh u ám được phóng đại gấp nhiều lần. 

La Phi Phi lập tức xoay người đi tới, thấy một thỏi son không biết xuất hiện từ bao giờ đang lăn qua lăn lại trên bàn, mà lúc này, trên gương tròn đột nhiên xuất hiện một hàng chữ màu đỏ như máu:

“Người em yêu, đêm nay anh sẽ xuất hiện và đưa em đi phải không?”

La Phi Phi biết bản thân đã kích hoạt điều kiện thông quan và đây chính là manh mối. 

Cậu đi đến giơ tay lau đi hàng chữ, đây không phải được viết bằng son môi. 

Chiếc gương này chính là một màn hình hiển thị. 

La Phi Phi nhanh chóng nắm bắt các từ khóa trong câu nói, “Người yêu”, “Đêm nay” và “Đi”.

La Phi Phi cẩn thận suy nghĩ, sau đó ngồi xuống trước bàn trang điểm, trong gương lập tức phản chiếu hình dáng ai đó không rõ mặt. 

Cậu cắm nến lên bàn, bỗng nhiên mỉm cười với người trong gương. 

Quá đơn giản, nhưng đây chỉ là một câu hỏi phụ. 

Cậu sờ soạng chân đèn để tìm chốt mở, ấn xuống một cái “Bộp”, tia sáng cuối cùng trong căn phòng cũng biến mất. 

Ngẩng đầu nhìn lên gương lần nữa, hình dáng phản chiếu mờ ảo lúc này đã thấy rõ mặt, hàng chữ màu đỏ chậm rãi biến mất, trông như bị nung chảy. 

Sau khi hàng chữ biến mất hoàn toàn, trong gương xuất hiện khuôn mặt một chàng trai nhưng không phải La Phi Phi. Khuôn mặt này không có gì đáng sợ, thậm chí còn có chút anh tuấn, bàn tay đang siết chặt bên hông phút chốc liền thả lỏng.

Ngay sau đó, một hàng chữ khác lại xuất hiện.

“Mau đến tìm em, bảo bối của em, em sẽ bên anh mãi mãi.”

Bảo bối……

Đối với những người chơi khác đây chỉ là giả thiết do game đặt ra, nhưng hai chữ này dùng trên người La Phi Phi, khóe miệng cậu không nhịn được cong lên. 

Cái game này căn bản không suy xét cảm xúc của người chơi nam chút nào!

Sau khi hàng chữ và khuôn mặt kia lần nữa biến mất, La Phi Phi lại mò mẫm ấn công tắc bật nến. 

Ánh sáng từ ngọn nến bùng lên, cậu cầm lấy giá nến, nhớ lại khuôn mặt vừa nãy trong gương, bắt đầu tìm kiếm khuôn mặt “người yêu” trong đống mặt nạ. 

Thế nhưng, thật sự khuôn mặt kia ở trên tường sao……

Sau khi tìm đến hoa mắt chóng mặt, cuối cùng La Phi Phi cũng đã tìm thấy nó. 

Mặt nạ kia ở tuốt trên cao, nếu là người chơi nữ chắc chắn phải dùng đến chiếc ghế trang điểm kia mới lấy được nó. 

La Phi Phi vươn tay tháo mặt nạ xuống, lật ngược lại, quả nhiên phía sau có dán một chùm chìa khóa. 

Chìa khóa được thiết kế đơn giản, khá chỉnh chu. 

“Rầm! Rầm! Rầm! Rầm!”

Âm thanh vang lên đột ngột khiến cậu giật mình, cánh cửa bị một lực tác động mạnh đến nỗi biến dạng, như thể vật ngoài kia sẽ xông vào đây bất cứ lúc nào. 

La Phi Phi ý thức được thời gian có hạn, lập tức cầm giá cắm nến đi đến một cánh cửa khác, nhanh tay cắm chìa khóa vào ổ rồi vặn từ từ. 

Tiếng va chạm phía sau càng ngày càng mạnh như đang thúc giục người chơi, lại như tuyên bố cái chết đang đến gần họ. 

Một tiếng “cạch”, khóa cửa trước mặt mở ra, La Phi Phi đặt giá nến xuống, cậu dùng sức đẩy cánh cửa trước mặt ra. 

Thời điểm bước vào quầng sáng, một âm thanh thuộc về nữ giới máy móc vang lên:

“Người chơi thứ 44 đã thuận lợi thông quan.”

“Chúc mừng người chơi La Phi Phi đã thông quan phó bản mật thất.”

“Người chơi La Phi Phi đạt điều kiện tham gia phiên bản thử nghiệm của trò chơi 《 Tiếu kinh nghi 》. ”

Editor có lời muốn nói:

Đêm khuya edit chương này, sợ muốn đứng tim ⊙﹏⊙

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play