Sắc mặt tên trung đội trưởng kia tối sầm lại, trợn mắt trừng Na Na đang nằm khóc ầm ĩ dưới đất, lạnh lùng nói: “Đồ con hoang! Đưa cả hai đi!”
Lập tức có mấy tên lính còng ngược tay Khương Vy Nhan ra sau, lôi cô dậy. Na Na cũng bị một tên lính ôm ngang người, thái độ hung dữ, động tác thô lỗ.
“Mẹ ơi, cứu con… Thả cháu với mẹ ra, hu hu hu…”, Na Na vừa gào khóc vừa giãy giụa, nước mắt giàn giụa.
“Na Na! Na Na đừng sợ, có mẹ đây rồi, mấy chú này đang chơi với chúng ta thôi, chắc là các chú nhầm thôi, Na Na đừng sợ…”, Khương Vy Nhan không ngừng an ủi Na Na, nhưng trong lòng cũng vô cùng sợ hãi.
Tiêu Chính Văn, chẳng phải anh từng nói sẽ bảo vệ em và Na Na sao?
Giờ này anh đang ở đâu vậy?
“Tiêu Chính Văn! Anh đang ở đâu vậy… Anh mau ra đi…”, cuối cùng, Khương Vy Nhan cắn rách cả đôi môi đỏ, nước mắt như mưa, thầm gào lên trong lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT