Tôn Bưu nghe thấy vậy thì lập tức ngẩn người, sau đó cười nói: “Đâu… đâu có, tiểu thư Khương nghĩ nhiều rồi, tôi đây là biết sai sửa sai, phát hiện đám Khương Văn Kỳ chẳng phải tốt lành gì, theo bọn họ kiếm ăn chẳng bằng theo tiểu thư Khương còn hơn”.
Gương mặt Khương Vy Nhan lộ vẻ khó hiểu, nhưng cũng không truy hỏi tiếp, mà vào nhà máy cùng với ông ta.
Ở bên này, một nhân viên được Khương Mỹ Nghiên liên lạc nhìn thấy cảnh này từ xa, đáy mắt lóe lên vẻ khó hiểu, nhanh chóng gọi điện lại, nói: “Giám đốc Khương, Khương Vy Nhan và Tôn Bưu vào nhà máy rồi”.
“Có thấy gì không?”, Khương Mỹ Nghiên lúc này đang ở trong phòng làm việc, sốt sắng hỏi.
“Không… không có gì cả, Tôn Bưu kia cứ như biến thành một người khác vậy, còn quỳ xuống xin lỗi Khương Vy Nhan nữa…”, nhân viên trả lời, mặt đầy vẻ kinh ngạc.
Khương Mỹ Nghiên nghe thấy vậy thì nhíu mày, ừ một tiếng, nhanh chóng cúp điện thoại, nhìn Khương Văn Kỳ ở bên cạnh, nói: “Bố, Tôn Bưu quỳ xuống xin lỗi Khương Vy Nhan…”
“Sao cơ? Có chuyện gì vậy? Cái loại tiểu nhân chỉ biết đến lợi ích như Tôn Bưu mà lại quỳ xuống xin lỗi người không chống lưng, không thực lực như Khương Vy Nhan sao?”, Khương Văn Kỳ nhíu mày, mắt mở to, chắp tay sau lưng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play