Tiêu Chính Văn nhìn vẻ mặt hơi sợ hãi và kinh hoàng của Khương Vy Nhan, cúi người xuống, nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của cô, dịu dàng giải thích: “Em đừng nghĩ nhiều quá, dù gì anh cũng từng đi lính, còn là lính đặc chủng, đối phó mấy kẻ này đơn giản lắm”.
Khương Vy Nhan nghe thấy thế, tuy thở phào nhẹ nhõm, nhưng ánh mắt vẫn còn sự sợ sệt sau khi thoát nạn.
Cô nói: “Thế người vừa rồi là ai vậy? Hắn nói cái gì mà năm năm trước, hắn có quan hệ gì với anh thế?”
Tiêu Chính Văn nhíu mày, sắc mặt bỗng trở nên lạnh lùng, nói: “Anh cũng không biết, nhưng anh sẽ điều tra rõ ràng”.
Đúng lúc này, mấy lính tuần bước tới, giơ thẻ với Tiêu Chính Văn, nói: “Chào anh, phiền anh phối hợp điều tra với chúng tôi, chúng tôi có mấy vấn đề muốn hỏi anh”.
Khương Vy Nhan hơi hoảng, nhưng Tiêu Chính Văn đã đứng dậy, nói với mấy lính tuần kia: “Được, chúng ta qua bên kia”.
Dứt lời, Tiêu Chính Văn khẽ vỗ vai Khương Vy Nhan, nói: “Anh qua đó trả lời mấy câu hỏi rồi quay lại”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play