Nhìn thấy thái độ này của Tiêu Chính Văn, sắc mặt của Khương Thái Xương cực kỳ khó coi!
Nhưng vừa nghĩ đến lời của Lý Trường Thắng, Khương Thái Xương phải cố nặn ra một nụ cười già nua và nói: “Chính Văn à, không sao đâu, chúng ta cùng tới đây để thăm Vy Nhan thôi”.
Hừ!
Tiêu Chính Văn khoanh tay, đứng trước mặt mọi người, giễu cợt nói: “Các người có lòng tốt vậy sao?”
“Hỗn láo! Tiêu Chính Văn, mày nói chuyện với lão gia bằng thái độ gì vậy? Còn muốn ở nhà họ Khương không hả?”, Khương Văn Kỳ nổi giận, chỉ tay vào mặt Tiêu Chính Văn.
Tiêu Chính Văn này đúng là không biết lớn nhỏ!
Khương Mỹ Nghiên cũng khịt mũi nói: “Theo con thấy, trong mắt anh ta không hề có ông nội, cũng không hề có nhà họ Khương này! Tưởng tối qua nổi danh rồi thì coi mình là nhân vật lớn sao? Đừng nằm mơ nữa, anh có thân phận gì chúng tôi đều biết, cũng chỉ là một tên lính xuất ngũ năm năm, nhờ vào danh tiếng của chủ soái Bắc Lương mà thôi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play