Lúc này, dưới sự chú ý của tất cả mọi người, Tiêu Chính Văn bước từng bước về phía sân khấu dưới ánh đèn, đôi giày da dưới chân phát ra âm thanh chói tai “bụp bụp bụp” như sấm rền, vang dội khắp trang viên nhà họ Ninh, xuyên thấu mọi vật!
Anh mặc một bộ quân phục màu xanh lục, sát khí trên người như thủy triều cuồn cuộn, khiến người khác không dám thở mạnh, không dám nhìn thẳng, thậm chí không có cách nào đến gần!
Cứ mỗi bước anh đi thì trên người lại toát ra luồng sát khí dày thêm một tầng, đến khi bao trùm tất cả!
Lúc này, đám binh lính dưới trướng Ninh Dương đã nạp hết đạn, họng súng chĩa thẳng vào Tiêu Chính Văn!
Tất cả mọi người đều được bảo vệ tạm thời ở mảnh đất trống hai bên, chỉ còn lại sân khấu chính giữa và Tiêu Chính Văn đang bước từng bước dưới sân khấu!
Ninh Dương đứng trên sân khấu với vẻ mặt kiêu ngạo, đôi lông mày mang sát khí lạnh thấu xương trầm giọng nói: “Không ngờ, mày vẫn đến”.
Tiêu Chính Văn đứng ở cuối sân khấu, cách Ninh Dương không quá mười mét, trong vòng mười mét này, bốn hàng binh lính được trang bị đầy đủ súng đạn thật đứng trước mặt Ninh Dương, đồng thời chĩa súng vào Tiêu Chính Văn đang đứng đơn độc một mình!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play