Tiếng quát giận dữ của Tiêu Chính Văn vang vọng khắp phòng họp.
Khương Vy Nhan thấy vậy liền giữ lấy Tiêu Chính Văn, khuôn mặt đẫm nước mắt, oan ức lắc đầu, vừa khóc vừa nói: “Đừng, Tiêu Chính Văn, đừng gây thêm chuyện nữa, xem như em xin anh, em sợ…”
Tiêu Chính Văn giận đến mức đỏ bừng cả mặt, trong lòng vô cùng phẫn nộ, lúc này căn bản không thể nguôi ngoai!
Khương Vy Nhan vì mình mà lại phải chịu oan ức!
Anh cảm thấy áy náy!
Tiêu Chính Văn giơ tay lên, dịu dàng lau đi những giọt nước mắt long lanh tựa pha lê trên khóe mắt Khương Vy Nhan, sau đó khẽ mỉm cười: “Không sao đâu, để anh lo liệu”.
Nói xong, Tiêu Chính Văn quay đầu, nụ cười dịu dàng chợt bị thay thế bởi vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt lạnh tanh nhìn tất cả mọi người có mặt ở đó, âm trầm nói: “Tôi hỏi lại một lần nữa, là ai đánh? Bước ra đây!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT