“Cô y tá đó suýt hù chết tôi rồi á!” Chúc Ảnh Dã trong thang máy đập ngực xoa ngực để trấn tĩnh, rồi kéo tay Kỳ Âm Trần vẫn đang xoa tai xuống: “Anh có nghe thấy không? Tiểu quỷ đó gọi anh là mẹ, kỳ lạ quá đi mất! Tại sao lại thế chứ?”
“Không phải đang gọi cô à? Cô là nữ quỷ, nó là tiểu quỷ.” Kỳ Âm Trần ngạc nhiên trước kết luận của cô.
Chúc Ảnh Dã nhớ lại cảnh vừa rồi, nhìn Kỳ Âm Trần chằm chằm, vô cùng chắc chắn nói: “Không, nó nói với anh á! Trong mắt nó chỉ có một mình anh thôi à. Có điều anh lại là một người trừ quỷ, một con tiểu quỷ nhỏ như vậy dù chẳng hiểu gì thì cũng sẽ không thích cảm giác quanh người anh nhưng nó lại bò sát vào chân anh, dáng vẻ đó không giống sợ hãi mà là muốn thân cận á!”
Tuy chính cô cũng thấy kết luận này thật phi lý nhưng biết đâu Kỳ Âm Trần có khí chất của một “bà mẹ nam tính” thì sao?
“Vậy cô là một con quỷ cực mạnh, cái quái gì trên đời này cũng biết nhưng tôi có thấy cô chê tôi đâu chứ?” Kỳ Âm Trần nhìn Chúc Ảnh Dã vẫn đang nắm chặt tay mình, trêu chọc.
Chúc Ảnh Dã hất tay anh ra, không hề thấy xấu hổ: “Đó là vì anh không có mối uy hiếp gì với tôi cả.”
Nhìn vẻ mặt khó chịu khi bị hất tay ra của Kỳ Âm Trần, vậy mà nghe câu này sắc mặt anh lại dịu đi. Chúc Ảnh Dã nghi ngờ anh hiểu lầm ý của mình. Câu “không uy hiếp gì” của cô là chỉ anh không phải đối thủ của cô, chứ không biết anh hiểu thành cái quỷ gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT