Khi vào ga tàu điện ngầm, Chúc Ảnh Dã còn lo anh chẳng biết cách mua vé, không ngờ đại gia này lại quẹt điện thoại vô cùng thành thạo, trông cứ như là người đi tàu thường xuyên vậy.
Không phải cô có định kiến nhưng trong trường cấp ba nhỏ bé của họ nhưng cái tên này lúc nào cũng đi xe riêng nhà mình. Giữa một đám con gái cắt tóc kiểu xù xù và con trai cạo đầu kiểu tù nhân, anh để mái lệch với tóc tỉa mỏng nhẹ nhàng, thầy cô cũng mắt nhắm mắt mở cho qua.
Loại đặc quyền đáng ghét này, chẳng phải chỉ vì ông nội anh từng quyên góp cho trường một tòa nhà hay sao!
Giờ Chúc Ảnh Dã chỉ muốn tìm ngày lành tháng tốt đi đầu thai, kiếp sau cố gắng làm con nhà giàu thôi á! Nhưng nghĩ lại, đầu thai bây giờ mà sinh nhầm sang nước láng giềng bên trái thì cũng không ổn lắm, thôi để sau đi.
Tàu điện ngầm đông kín người, ai nấy đều lôi cơ thể mệt mỏi sau giờ làm chen lấn để về nhà. Kỳ Âm Trần chọn đứng trong một góc yên tĩnh đợi tàu nhưng vì ngoại hình quá nổi bật nên thỉnh thoảng lại có người lén nhìn anh.
“Này, chú không sao chứ?”
Một cô bé hét to làm mọi người ngoái đầu nhìn lại, thấy một người đàn ông trung niên đang nằm dưới đất co giật dữ dội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT