Gió tuyết bị ngăn cách bên ngoài cánh cửa.
Tấm rèm bông dày nặng buông xuống, ánh sáng chỉ le lói lọt qua hai bên cửa sổ đóng chặt, khiến trong phòng sáng tối phân minh.
Định Tây hầu ngồi trong vùng tối, ngũ quan ẩn dưới lớp bóng mờ sâu thẳm, chỉ có đôi mắt đen láy vẫn ánh lên tia sắc lạnh.
Sau một hồi im lặng, ông trầm giọng nói:
“Còn gì muốn nói, con cứ nói hết đi.
Với tính cách và bệnh tình của con, nói dở chừng sẽ càng khó chịu.”
Lục Niệm khẽ cười lạnh, rút tay ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT