Ánh nắng đầu đông dịu nhẹ, rơi xuống như một tấm màn mỏng, phủ lên người từng lớp ánh vàng nhàn nhạt, ngay cả những sợi tóc cũng như được nhuộm bởi một lớp bụi kim tuyến mỏng manh.
Văn ma ma ngắm nhìn A Vi dưới ánh nắng bên cửa sổ, khẽ mím môi, cuối cùng chỉ thở dài một hơi không thành tiếng.
Bên dưới, tiếng ồn ào không ngừng: kẻ chất vấn, người biện bạch, lại thêm tiếng xì xào bàn tán và reo hò cổ vũ.
Nhưng trên tầng lầu nhỏ này, mọi âm thanh ấy như bị ngăn cách lại, mơ hồ mà xa xăm.
Trong tai bà vẫn vang lên lời A Vi vừa khẽ thốt: “Đáng tiếc.”
Hai chữ ngắn gọn ấy lại như một móc câu, kéo mạnh vào trái tim Văn ma ma, khiến bà nghẹn ngào không nói nên lời.
Người ngoài không biết, nhưng Văn ma ma hiểu rất rõ: cảm xúc của cô nương đối với việc “dựa thế chèn ép người khác” luôn rất phức tạp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT