Trên kiệu, Từ phu nhân rơi lệ đầm đìa.
Bà vốn chẳng phải thánh nhân, làm sao có thể chịu được nỗi nhục nhã đến thế?
Không khóc ngay tại chỗ đã là kìm nén đến mức huyết khí công tâm rồi.
Nhưng lúc này, dù có khóc, bà cũng không thể khóc thành tiếng, chỉ có thể lặng lẽ rơi lệ.
Nỗi uất ức này càng hun đúc sự không cam lòng trong lòng bà, đồng thời cũng kích phát hận ý mãnh liệt.
Tại sao bà lại bị mắng mà không thể phản bác?
Ngoài thân phận ra, còn bởi vì bà thực sự không tìm được lý do nào để phủ nhận lời của Dư cô nương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play