Ánh mắt Thẩm Lâm Dục vừa quét qua, liền chạm phải tầm nhìn của A Vi.
Đôi mắt hạnh kia trong veo, khi nhìn người khác lại vô cùng thấu triệt.
Dẫu rằng nàng chỉ thoáng nhìn qua rồi lập tức thu lại, Thẩm Lâm Dục vẫn có cảm giác như mình đã bị nhìn thấu triệt để.
Hắn vốn có thị lực tốt, còn nhận ra trên chóp mũi A Vi có một cánh hoa quế nhỏ vương lại, chắc là bị gió cuốn đến khi nàng đứng dưới tán cây.
Chẳng mấy chốc, nó cũng sẽ theo gió mà bay đi.
A Vi dường như không nhận ra điều này, trái lại, Thẩm Lâm Dục lại vô thức giơ tay quệt nhẹ lên chóp mũi mình, tựa hồ như cánh hoa ấy rơi xuống không phải trên người nàng mà là hắn vậy.
“Thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT