Trư Bát Giới nở nụ cười chất phác: "Sư phụ, ngài không sao là tốt rồi, đây là chuyện ta phải làm. Sư phụ đừng cách xa lão Trư, ngọn núi này không an toàn, hòn đá lúc nãy rất kỳ lạ."
Đường Tam Tạng vô cùng cảm động! Hắn nhìn Tôn Ngộ Không rồi lại nhìn Trư Bát Giới. Bát Giới mới là đồ đệ mà bần tăng mong muốn, lúc nào cũng nghĩ cho ta, hầu tử quá hoang dã.
Đường Tam Tạng hòa hoãn lại, vừa đi vừa hỏi: "Ngộ Không, lúc nãy ngươi cũng nghe thấy những lời thiền sư nói, ngươi cảm thấy thế nào? Liệu hắn có phải là người Phật Giáo phái tới uy hiếp vi sư không?"
Tôn Ngộ vắt hai tay lên Kim Cô Bổng, cười khặc khặc quái dị: "Sư phụ, vị Ô Sào Thiền Sư sợ hãi và thù hằn ngân hàng Tam Giới như thế, e là kẻ thiếu nợ không trả! Không cần để ý đâu!"
Đường Tam Tạng sững sờ, kẻ thiếu nợ không trả? Hắn hỏi ngay: "Bát Giới, ngươi thấy sao?"
"Lão Trư ta cảm thấy sư huynh nói rất đúng."
Đường Tam Tạng trầm tư một lúc rồi khẽ lắc đầu: "Tạm thời bỏ qua thân phận của thiền sư kia, vi sư cảm thấy quả thật cần phải thận trọng khi vay tiền. Chỉ dựa vào yêu ma làm việc ác để trả nợ thì thật sự là không đáng tin cậy cho lắm. Từ khi rời khỏi Đại Đường đến nay, vi sư chưa từng gặp một tên yêu ma làm việc ác nào."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play