"Dựa theo cống hiến của ngươi đối với Phật Giáo thì phải có rất nhiều công đức mới đúng, khi đó ngươi trở thành Công Đức Phật Địa Tạng rồi, đâu còn cần chút bạc lẻ từ thương thành chứ?” Bạch Cẩm cười trêu Địa Tạng.
Địa Tạng Vương lại nghĩ đến quyển trục mình vừa phát hiện được một cách "ngẫu nhiên", trên quyển trục đó viết: Tây Hành tám mươi mốt kiếp nạn, kiếp nạn nào cũng là công đức, làm cho Câu Trần Đại Đế cẩn thận mưu tính. Trong lòng hắn như có thứ gì đó chặn ngang khiến hắn khó thở gần chết, cứ có cảm giác bản thân bị vứt bỏ và lừa gạt.
Bạch Cẩm có vẻ hoài nghi: "Phật Giáo sẽ có một lượng lớn công đức mà, chẳng lẽ ngươi không biết?
Lượng kiếp đến, Phật Giáo đang lúc hưng thịnh, thất Thánh định Tây du, ngươi biết không?"
“Đệ tử có biết chuyện giúp Tôn Ngộ Không nổi danh lúc trước, vì chuyện đó mà điện của đệ tử thiếu chút nữa đã bị phá nát.”
Sắc mặt Địa Tạng Vương Bồ Tát có vẻ khó coi: "Còn chuyện công đức thì ta hoàn toàn không biết gì hết.”
Bạch Cẩm ngẩn người, có vẻ bất ngờ với điều mình vừa nghe, sau đó lập tức giận dữ vỗ bàn, “Ầm!” chiếc bàn phát ra một tiếng vang lớn, đi sau đó là tiếng quát của hắn: "Đa Bảo Như Lai giỏi lắm, hắn lại dám khinh thường đệ tử của ta như thế.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play