Tôn Ngộ Không nhảy từ trên cây xuống, vừa vò đầu gãi tai vừa cười hì hì: "Tiểu hòa thượng, ngươi mau ra đây cho lão Tôn vào nghịch tí."
Cạch cạch cạch! người máy đổ ập về phía trước, biến thành xe cơ quan đỗ trên triền núi.
Đường Tam Tạng mở cửa xe đi ra rồi nói: "Ngộ Không, xe cơ quan này là lễ vật Đường Vương ban tặng, không phải vi sư thì không thể điều khiển."
"Keo kiệt, keo kiệt, ngươi keo kiệt quá rồi đấy!"
Tôn Ngộ Không chạy đến bên cạnh thi thể cự hổ, đo đếm một phen, sau đó cười ha ha nói: "Tạo hóa, tạo hóa! Lão Tôn ta vừa mới đói bụng thì có ngay một con hổ. Hôm nay chúng ta nướng hổ ăn."
Đường Tam Tạng đi tới bên cạnh thi thể cự hổ rồi khoanh chân ngồi xuống, giọng điệu thương xót: "Ngươi hại người ở ngọn núi này, hôm nay gặp phải bần tăng cũng là kiếp số của ngươi. Bần tăng sẽ tụng cho ngươi một bộ kinh, hi vọng kiếp sau ngươi bớt gây sát nghiệp."
Đường Tam Tạng nhắm mắt, bắt đầu tụng kinh: "Hiền từ tích thiện, thề cứu chúng sinh. Trong tay đã sẵn gậy vàng, phá toang cánh cửa địa ngục. Hòn ngọc quý trong lòng bàn tay, soi sáng ba ngàn đại thiên thế giới. Trong âm thanh trí tuệ, trong mây lành. Vì chúng sinh ở cõi Diêm Phù Đề, làm giáo chủ chứng minh công đức. Đại bi đại nguyện, đại thánh đại từ. Bản tôn Địa Tạng Bồ Tát Ma Kha Tát..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play