Đường Tam Tạng bị lời nói của Tôn Ngộ Không làm cho á khẩu không trả lời lại được, gương mặt hắn đỏ bừng. Ngàn vạn năm nay đệ tử Phật Giáo đi lại khắp nơi vẫn làm như vậy, lúc trước cũng không phát hiện ra có cái gì không ổn, thậm chí còn xem chuyện dân chúng bố thí trở thành việc đương nhiên, những dân chúng không muốn bố thí sẽ trở thành điêu dân, nhưng bây giờ Đường Tam Tạng nghe Đại đồ đệ nói như thế, mới phát hiện ra hình như chuyện này cũng có chút không ổn.
Đường Tam Tạng chắp tay trước ngực thì thầm: "A Di Đà Phật, nếu không thể hóa duyên thì đồ nhi có thể tìm một ít quả rừng cho vi sư lót dạ hay không?"
Tôn Ngộ Không lấy ra một quả cầu, cười khà khà nói: "Ngươi ăn quả rừng làm gì, để lão Tôn ta đây đi mua cho ngươi một ít đồ ăn ngon."
"Ngộ Không, thì ra ngươi cũng có Tam Giới Thương Thành à?" Đường Tam Tạng vừa nói cũng vừa lấy ra Tam Giới Thương Thành của mình.
"Đừng có xem lão Tôn ta đây giống mấy con yêu quái thô lỗ, cái gì cũng không biết!" Tôn Ngộ Không ấn lên một cái nút, ken ket ken két... quả cầu kia lập tức mở rộng ra bốn hướng, tạo thành một cái mặt phảng màu tím vàng.
Đường Tam Tạng thấy thế cũng tò mò, bèn hỏi: "Ngộ Không, tại sao Tam Giới Thương Thành của ngươi lại không giống với vi sư?" Hắn cúi đầu nhìn quả cầu trong tay mình một chút, nó rất đơn giản và thô sơ.
Tôn Ngộ Không liếc mắt nhìn rồi đắc ý nói: "Tam Giới Thương Thành cũng có chia cấp bậc, cái đó của ngươi chỉ là Hắc Thiết cấp, còn của ta là Tử Kim cấp, giá tiền cũng đắt hơn rất nhiều."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play