Tôn Ngộ Không cong lưng đứng trước Nam Thiên Môn, há miệng thở hổn hển, ánh mắt mờ mịt không hiểu gì. Lại là Câu Trần Đại Đế, không ngờ người này lại có nhiều cường giả như vậy, còn có tên hầu tử Vô Chi Kỳ này.
Vô Chi Kỳ cười hì hì, vừa sải bước đi về phía Tôn Ngộ Không vừa nói: "Tôn Ngộ Không, ngươi trốn không thoát đâu, theo ta trở về!"
Ầm! Ở phía Tây xuất hiện kim vân vạn trượng, Như Lai Phật Tổ ngồi ngay ngắn trên kim vân, hai thị giả A Nan và Già Diệp đứng phía sau.
Vô Chi Kỳ dừng bước, bỗng ngẩng phắt đầu nhìn phía Tây, ánh mắt đượm vẻ nặng nề. Đa Bảo Như Lai!
Tôn Ngộ Không cũng nhìn về phía Tây. Kim quang lấp lánh thế này thì đốt tiền lắm nhỉ, là ai vậy? Ánh mắt hắn không giấu được vẻ cạn lời, sao tam giới lại có nhiều cường giả như vậy? Vì sao ở bên ngoài lão Tôn chưa từng nghe nói?
Vô Chi Kỳ hét to: "Như Lai Phật Tổ, ngươi không ở phương Tây hưởng phúc mà đến Thiên Đình phương Đông ta làm gì?"
Giọng nói lớn của Như Lai Phật Tổ vang lên: "Khi ta ngồi trên đài sen đã nghe thấy có kẻ thôn dã ngông cuồng nhiều lần chống đối Thiên Cung, không biết là sinh ra ở đâu, đắc đạo năm nào, tại sao lại hoành hành hung bạo như vậy? Vì thế ta cố ý đến đây giúp đỡ bệ hạ hàng phục yêu hầu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT