Bạch Cẩm chợt thay đổi sắc mặt, lập tức nghiêm nghị quát: "Nếu không có ý kiến với quy định ta đặt ra thì tại sao bây giờ các ngươi lại đánh nhau? Thậm chí còn nhiễu loạn Nhân tộc!"
Bách gia tồn tại là để dẫn dắt Nhân tộc đi về phía trước, là ngọn đèn soi sáng cho Nhân tộc. Các ngươi không hợp tác hết mình mà trái lại còn nội đấu với nhau, tiêu hao lực lượng của Nhân tộc. Đây là hành vi bách gia nên làm?"
Tất cả chưởng môn bách gia đều run bần bật.
"Thời kỳ Xuân Thu vào mười ba ngàn năm trước chiến loạn không ngừng, Nhân tộc chìm trong bóng tối.
Thánh hiền bách gia xuất thế, dùng tư tưởng sáng suốt soi rọi cho Nhân tộc. Bách gia đấu đá châm lên ngọn lửa văn minh chói lóa, từng đốm lửa cháy lan khắp Nhân tộc, soi sáng chặng đường phía trước của Nhân tộc, cũng mang văn minh đến cho bách gia. Đệ tử bách gia các đời đều phấn đấu vượt mọi chông gai vì sự phồn vinh của Nhân tộc.
Còn các ngươi thì sao? Bây giờ các ngươi đang làm cái gì? Lấy góc nhìn học thuyết mà bài xích dị kỷ, lấy lòng riêng mà đấu đá không ngừng."
Bạch Cẩm dịu giọng, thất vọng nói: "Các ngươi vẫn còn là đệ tử bách gia thật sao? Ta thật sự hổ thẹn thay các ngươi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play