Bạch Cẩm trợn tròn mắt, ngơ ngác nhìn sư phụ bày ra vẻ mặt hiền lành. Tình sư đồ sâu nặng mà chúng ta đã nói đâu rồi? Đã nói là không rời không bỏ cơ mà? Đã nói là người sẽ bảo vệ ta đến lượng kiếp vô tận cơ mà? Mới gặp tí khó khăn nho nhỏ mà người đã vứt bỏ ta rồi hả?
"À đúng rồi, đột nhiên vi sư có điều lĩnh ngộ, định bế quan ngộ đạo. Sắp tới ngươi đừng đến đây nữa, nếu rảnh thì thường xuyên đến chỗ hai vị sư bá của ngươi bày tỏ chút hiếu tâm."
"Sư phụ!" Bạch Cẩm cất tiếng gọi tràn đầy tuyệt vọng.
Thông Thiên vung tay, thân ảnh Bạch Cẩm lập tức biến mất trong đại điện, xuyên qua thời không vô tận cách xa Đông Hải.
Thông Thiên ngồi trong Bích Du Cung chốc lát, rầu rĩ lẩm bẩm một mình: "Ngươi chọc vào ai chả được, đằng này cứ chọc vào hai nàng, thật phiền phức!"
Nghĩ đến khí thế đáng sợ toát ra từ trên người Bình Tâm và Nữ Oa trong Đại hội thể thao, Thông Thiên cũng hơi sợ, bèn gọi: "Vô Đương!"
Thân ảnh của Vô Đương thánh mẫu xuất hiện bên ngoài Bích Du Cung rồi nhẹ nhàng bay vào, chắp tay thi lễ nói: "Bái kiến sư phụ!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play