"Đi tìm sư huynh, tấm lòng sư huynh rộng rãi như bầu trời bao la, như biển khơi mênh mông khiến người người tin phục. Bạch Cẩm sư huynh lấy chân thành đối đãi với ta nên đương nhiên ta cũng phải đáp lại bằng sự chân thành rồi." Triệu Công Minh không ngừng đi tới phương xa, thân ảnh lóe lên một cái rồi biến mất không thấy.
Quỳnh Tiêu và Bích Tiêu đều nghi ngờ không hiểu, Đại huynh quá vui vẻ rồi sao?
Vân Tiêu nghiêng đầu nhìn về phía Quỳnh Tiêu và Bích Tiêu, trong lòng thoáng qua một ý niệm, vì sao Đa Bảo sư huynh lại muốn lan truyền tin tức này? Theo như lập trường của Đa Bảo sư huynh thì hẳn là nên che giấu mới đúng chứ, hắn nói ra như vậy, bỗng dưng lại đẩy Đại huynh cùng phe với Bạch Cẩm sư huynh, điều này không hề có lợi cho hắn.
Không đúng, Đa Bảo cũng có lợi, Bạch Cẩm rất được sư phụ sủng ái nên hắn không thể ra tay chèn ép được.
Bây giờ ở trong mắt chúng đệ tử ngoại môn, Đại huynh chính là thân tín của Bạch Cẩm sư huynh, nếu như kế tiếp, đột nhiên hắn chèn ép Đại huynh thì sẽ có thể chèn ép được uy tín của Bạch Cẩm sư huynh, cũng coi như là một câu trả lời cho việc đuổi những đệ tử ngoại môn kia đi, từ đó mà lấy lòng được các đệ tử ngoại môn.
Quỳnh Tiêu nghi ngờ hỏi: "Đại tỷ, ngươi đang nghĩ gì vậy?"
Vân Tiêu khẽ mỉm cười: "Các ngươi giúp ta làm một việc nhé."
"Việc gì vậy?"
"Đi lấy một bộ vân y tặng cho Đa Bảo sư huynh, cứ nói là Đại huynh phụng mệnh Bạch Cẩm sư huynh trục xuất hơn mười vị đồng môn, sau đó mới biết hơn mười vị đồng môn này đã từng nghe đạo ở chỗ Đại sư huynh, Đại huynh sợ hãi bất an, không dám tới cửa, vì vậy đặc biệt dâng lên một bộ vân y để nhận lỗi. Nhớ kĩ, phải công khai nhận lỗi ở trước mặt mọi người."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT