Thông Thiên cúi đầu nhìn Bạch Cẩm, từ tốn nói: "Sau này Nhân tộc trở thành nhân vật chính trong thiên địa cũng sẽ có một phần công lao của ngươi, lúc đó ngươi chỉ việc hưởng khí phúc của Nhân tộc mà thôi."
Bạch Cẩm đứng dậy, từ từ chạy lên bậc thang, sau đó hắn ngồi xuống, giọng điệu trầm thấp mà nói: "Sư phụ, bây giờ đệ tử cảm thấy rất mệt, mệt tâm!
Tiếng kêu rên của những Nhân tộc kia thi thoảng vẫn văng vẳng bên tai đệ tử, đệ tử không quên nổi cảnh tượng bọn hắn bị giết hại tàn nhẫn như thế nào..."
Thông Thiên lẳng lặng nhìn Bạch Cẩm, nghe hắn nói vậy, có lẽ đạo tâm của hắn vẫn còn quá non nớt.
Bạch Cẩm ngẩng đầu, mờ mịt hỏi: "Sư phụ, tầm mắt của Thánh Nhân là như thế nào? Lúc Nữ Oa nương nương trù tính tất thảy, nàng có cảm thấy đau lòng không?"
Thông Thiên mỉm cười, nói: "Những gì Thánh Nhân thấy chính là thiên địa đại thế, hạ cờ lạc tử, hưng suy một tộc, một ý niệm, tồn vong của một giáo, có rất ít người có thể nhảy ra khỏi bàn cờ lọt vào mắt của thánh nhân. Một Nhân tộc, một vạn Nhân tộc hay trăm vạn Nhân tộc cũng đều không có khác biệt gì trong mắt Thánh Nhân. Yêu tộc cũng giống như vậy."
"Vậy xem ra là ta đã lọt vào mắt Thánh Nhân rồi ư?"
"Ngươi là đệ tử của vi sư, đương nhiên là như vậy."
"Thế thì cũng tốt!" Bạch Cẩm ngồi ngơ ra.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play