Nửa tháng sau, Bạch Cẩm đi tới phía Nam của Bất Chu Sơn, hành tẩu tới từng bộ lạc của Nhân tộc, quan sát sự phát triển của Nhân tộc.
Ngày đêm dài đằng đẵng ở hồng hoang ảnh hưởng rất lớn tới Nhân tộc, đặc biệt là khi màn đêm buông xuống, dã thú hoành hành, trong đêm tối dài đằng đẵng, bất kể là đi săn hay sưởi ấm thì đều là một vấn đề vô cùng lớn. Cho dù Nhân tộc có Tiên nhân, dùng Tiên lực của bản thân chiếu sáng cho từng bộ lạc nhưng vẫn chỉ như hạt cát trong sa mạc.
Vào chạng vạng tối trong một ngày nọ, trước khi Bạch Cẩm lại đi tới một bộ lạc khác thì đột nhiên hắn dừng chân lại, đôi mắt lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc, ngay cạnh bộ lạc phía trước vậy mà lại nhìn thấy một bóng người quen thuộc, nàng mặc một chiếc váy màu vàng, xinh đẹp thanh tú đứng dưới một gốc cây đại thụ.
Bạch Cẩm vội vàng bước nhanh lên phía trước cung kính chắp tay thi lễ, mừng rỡ nói: "Bái kiến Hậu Thổ Tổ Vu nương nương."
"Xuỵt! Đừng nói gì cả, coi chừng quấy nhiễu đên bọn chúng."
Bạch Cẩm liền thẳng người dậy rồi đứng bên cạnh Hậu Thổ, hắn nghi hoặc mà nhìn về phía bên trong bộ lạc. Quấy nhiễu thứ gì cơ? Lẽ nào Hậu Thổ Tổ Vu đang săn thú ư?
Không phải chứ! Với sức mạnh của Hậu Thổ Tổ Vu, cả hồng hoang cũng không có tới hai mươi đối thủ, càng không thể xuất hiện ở đây được.
Đợi một lát sau, Bạch Cẩm nhỏ giọng hỏi: "Nương nương, người đang đợi gì vậy?"
"Nó tới rồi!"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT