La Hầu giật giật mày, có vẻ khá kinh ngạc: "Sùng bái ta, ngươi sùng bái ta bởi điều gì?" Trong chốn hồng hoang này, Huyền môn đã biến ta thành một kẻ thất bại, vậy mà Bạch Cẩm vẫn sùng bái ta?
Thời kỳ hồng hoang, ta vừa xuất thế mình đã được định sẵn sẽ là chí tôn ma đạo nên chúng thuộc hạ đều sợ hắn.
Sau khi thất bại ở hồng hoang, hắn tự mở ra Ma Giới trong hư không, nhưng chúng sinh Ma Giới đối với hắn chỉ là một con kiến, một cọng cỏ, chỉ có Khuê Cương cùng Vô Thiên là còn tạm được, nhưng bọn họ cũng chỉ kính sợ hắn, mà bọn hắn cũng chỉ biết nói mấy lời cung kính như: "Vâng!" “Lĩnh mệnh! “Tuân lệnh!”... thôi.
Từ Bàn Cổ khai thiên tới nay, chỉ có một mình Bạch Cẩm dám đứng trước mặt rồi nói là bản thân sùng bái hắn, tự dưng hắn cảm giác được lòng mình lâng lâng, sung sướng vô ngần, được nịnh hót cũng vui phết chứ đùa!
La Ẩn Ma Tổ lòng thì vui lắm rồi nhưng vẫn cố giữ vẻ mặt bình tĩnh: "Vậy ngươi nói xem sao lại sùng bái ta? Nhớ, bản tọa ghét nhất là kẻ nói dối.” Biết nói thì nói nhiều một chút, không biết nói thì bịa ra để khen ta nghe chưa.
“Đại nhân, tuy ngài không ở trong hồng hoang tam giới, nhưng tam giới vẫn lưu truyền câu chuyện thuộc về ngài.
Ta sinh ra muộn nên chỉ là một Tiên Thiên nhỏ bé, chưa từng thấy qua phong thái vô thượng của Ma Tổ đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT