Già Diệp hỏi: "Phật Tổ, người ngài đang nói là ai ạ?"
"Đương nhiên là tên mồm mép tép nhảy giỏi nịnh hót Bạch Cẩm kia rồi!” Phật Tổ Như Lai nói xong câu đó lại bay đến nơi khác.
A Nan nói khẽ: "Câu Trần Đại Đế? Không, không! Câu Trần Đại Đế được khen là người tốt bụng nhất hồng hoang, làm việc quang minh chính đại, làm sao có thể làm ra loại chuyện trộm cắp này?"
Già Diệp cũng nhỏ giọng: "Có thể là Phật Tổ hiểu lầm rồi!”
Bạch Cẩm chính là Câu Trần Đế Quân của Thiên Đình, làm sao có thể thừa dịp Phật Giáo gặp nguy mà xông vào nhà trộm gà trộm chó được? Cho dù là Câu Trần Đại Đế vét sạch mỏ khoáng, gom hết bảo khố, linh tuyền, trúc tím, linh ngư, gia cầm súc vật, dược điền... thì cũng không thể nhặt cả mảnh vụn của Đại Lôi Âm Tự được! Đường đường là bậc Đế Quân, sao lại đi nhặt đồng nát được!"
A Nan gật đầu: "Nói rất có lý, vậy thì chắc chắn là do Phật Tổ hiểu lầm rồi, chúng ta phải tiếp tục điều tra ra kẻ trộm cắp, tìm lại vật đã mất của Phật Giáo chúng ta.”
"Thuận lòng thuận dạ tát biển Đông cũng cạn!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play