"Không sai, Hạ thúc thúc, vậy thì tốt, hiện tại bác nằm thẳng lên ghế này, cháu sẽ giúp bác chữa trị." Cát Đông Húc gật đầu nói.
"Sao lại thế được? Này, việc này không thể nào đâu, cậu, cháu không cần đâu…" Cha của Lâm Hạ nói.
"Ba, ba đừng có một tiếng cậu hai tiếng cậu nữa, Húc ca là nhân vật lớn đó ba, người khác muốn mời anh ấy khám bệnh cũng chẳng có cửa đâu!" Lâm Hạ thấy cha vẫn chưa hiểu ra, bị mấy lời của ông làm cho trán cũng bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, vội vàng ngắt lời.
"A! Này, chuyện này…" Cha của Lâm Hạ nghe vậy lập tức sốt sắng lên, miệng mấp máy run rẩy không ngừng.
"Cái cậu Lâm Hạ này, ăn nói lung tung gì thế hả?" Cát Đông Húc thấy vậy trừng mắt nhìn Lâm Hạ một cái, sau đó tươi cười với cha của Lâm Hạ nói: "Hạ thúc thúc, bác đừng nghe Lâm Hạ nói bậy, ở đây cháu chỉ là một người bình thường thôi, là vãn bối, bác đừng căng thẳng, cứ nằm xuống đây đi."
Cha của Lâm Hạ thấy Cát Đông Húc tươi cười thân thiện, dường như có một loại ma lực, bất tri bất giác liền khôi phục lại bình tĩnh, gật gật đầu, rồi làm theo lời nằm lên chiếc ghế nằm bằng tre.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play