"Ngô lão sư, thật sự không có nghiêm trọng như ngươi nghĩ đâu.
Ta còn trẻ như vậy đã đạt tới trình độ này, bản thân nó đã là trái với quy luật tự nhiên rồi, cho nên cái logic của ngươi dùng trên người ta là không hợp lý." Cát Đông Húc không muốn Ngô Di Lỵ lo lắng, nghe vậy lần nữa giải thích.
Càng nghe Cát Đông Húc giải thích, Ngô Di Lỵ trong lòng lại càng cảm động, nhưng nàng không biểu lộ sự cảm động ra ngoài, mà giấu kín trong lòng.
Ngô Di Lỵ đưa tay lau khóe mắt, mỉm cười nghẹn ngào: "Gặp kẻ da mặt dày khoe khoang rồi, chứ chưa từng thấy ai khoe khoang như ngươi!"
"Ha ha! Ta nói đều là lời thật mà." Cát Đông Húc cười nói.
Nghe Cát Đông Húc nói thật, Ngô Di Lỵ không khỏi nhớ lại chuyện trước đây, khi mình vẫn hiểu lầm Cát Đông Húc là cậu bé nghèo từ miền núi lên, còn cố ý mời hắn ăn cơm, muốn cho hắn mở mang tầm mắt, bồi bổ dinh dưỡng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT