"Vậy được, ta muốn châm kim, các ngươi đều ra ngoài đi, Đông Dục ngươi ở lại, Đường giáo sư nếu có hứng thú, cũng có thể ở lại xem qua." Dương Ngân Hậu nói.
"Cảm tạ tiền bối, ta cầu còn không được." Đường Dật Viễn nghe vậy vội vàng khom người nói.
Dương Ngân Hậu mỉm cười gật đầu với Đường Dật Viễn, còn Ngô Di Lỵ đám người thì ra khỏi phòng.
Ra khỏi phòng, Đường Nhã Huệ thấy Ngô Di Lỵ vẻ mặt bi thương, trong lòng khẽ thở dài, ôm vai nàng khẽ nói: "Đừng buồn Di Lỵ, ta cùng ba ta cũng quen biết một vị cao nhân lánh đời, y thuật của ba ta còn phải thỉnh giáo ông ấy, ta gọi điện thoại cho ông ấy xem sao, nếu ông ấy chịu giúp, bà ngoại ngươi nhất định sẽ có hy vọng."
"Cám ơn Nhã Huệ, không cần làm phiền, ta là giáo sư đại học, so với ai hết ta hiểu rõ quy luật tự nhiên là như thế nào, không ai có thể thay đổi được.
Vừa rồi Dương đại sư nói có thể giúp bà ngoại ta duy trì tính mạng thêm một tháng, đã là rất thần kỳ, ta chỉ mong bà ngoại ta có thể cẩn thận sống thêm một tháng nữa thôi, không dám mong gì hơn." Ngô Di Lỵ lau nước mắt nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT